Nghỉ hè bé lại thăm quê Được đi lên rẫy, được về tắm sông Thăm bà, rồi lại thăm ông Thả diều, câu cá... sướng không chi bằng Đêm về ngồi ngắm ông trăng Nghe ông kể chuyện chị Hằng ngày xưa Bà rang đậu lạc thơm chưa Mời ông bà, bé say sưa chuyện trò.
Những bài thơ hay về tháng 8 và mưa
Tháng 8 đã đượm buồn lại thêm những cơn mưa bất chợt lại càng thêm não nề. Ta ngắm những làn mưa, ký ức buồn vui đua nhau hiện về. Bóng dáng em cũng hiện dần trong tâm trí, và nỗi cô đơn của ta càng rõ rệt. Cái cô đơn của một ngày mưa tháng 8 rất khác. Cô đơn không phải giữa dòng người tấp nập mà không tìm được ai thuộc về mình mà là cái cô đơn giữa thiên nhiên rộng lớn lạnh lẽo đầy lãng mạn.
Thu với mưa kéo ùa về tháng tám
Ta cố khuất sau buổi chiều không nắng
Thôi cứ mưa , úa nhầu tháng tám
Đèn khuya không đủ sáng phố sương
Bóng thu mưa nhạt ướt cung đường
Đêm lóng cóng bước lên màu đất xám.
Ngày cũng vậy, rơi buồn thăm thẵm
Sợi nắng chiều gãy vỡ chông chênh
Vạn vật đi về những ngã không tên.
Khuya quạnh lắng hồn thu muôn thuở.
Những vui buồn buông thả theo mây
Tiếng nhạc chiều, mưa, nắng đắm say
Nghe thao thức đêm trường vời vợi...
Con thuyền trôi lả khúc Chiêu Quân
Bến sông Tương dõi mắt bâng khuâng
Mưa lặng lẽ, ta đêm trần, ở lại...
Mưa tháng tám giọt tình yêu phơ phất
Nhớ em còn xa khuất giữa trời xa
Anh mải mê trong giấc mộng la đà
Sương mây trắng nhạt nhòa trên bến nhớ
Về đây em! Nối tình xa một thuở
Ru khúc đời dang dở giữa tim yêu
Với niềm vui rực rỡ nắng nghiêng chiều
Muôn hoa nở yêu kiều trên lối bước
Cho em mãi dáng xuân còn tha thướt
Tóc mai dài bóng mượt tuổi thơ ngây
Và bờ môi tươi thắm tỏa hương say
Hồng đôi má, xinh xinh màu mắt biếc
Ngào ngạt thắm nụ hoa tình tha thiết
Cạn men nồng tinh khiết giữa bao la
Vườn địa đàng ghi dấu bước chân sa
Mối tơ lòng thắt lại giữ đời nhau
Dẫu nghìn sau chìm đắm cuộc bể dâu
Yêu thương vẫn dâng trào mưa tháng tám.
Top những bài thơ tháng 8 tình yêu
Không biết tự bao giờ mùa thu lại trở thành điểm hẹn của những tình yêu còn dang dở. Đặc biệt, vào những tháng độ thu vừa “chín mùi” như tháng 8 lại có càng nhiều những gửi gắm trăm năm.
Đóa phượng vĩ nghiêng màu đỏ thắm, lòng thi nhân thâm thẩm muộn phiền. Sợ không kịp nói lời yêu thương, sợ không chờ được khoảnh khắc giao mùa đẹp đẽ. Phải chăng vì vậy mà họ lại lựa chọn tháng 8 để viết nên những “bản tình ca” da diết. Chúng ta hãy cùng điểm qua những bài thơ tình yêu tháng 8 nhé!
Hạ tàn rồi nắng ngã sắc hanh hao
Chùm phượng vĩ thầm thì câu ly biệt
Tiếng ve sầu đâu còn ngân da diết
Phút giao mùa với tha thiết, bâng quơ
Heo mây về lùa trăn trở vào thơ
Lời yêu thương mãi chực chờ ngẫm nghĩ
Nên tỏ bày hay thầm thì chôn kĩ
Dạ rối bời bao suy nghĩ miên man
Lá thay màu, thơ bỗng hóa dở dang
Câu với vần cứ lang thang mải miết
Để lời yêu dần trôi xa biền biệt
Lòng chạnh buồn khôn xiết những riêng man
Hoa sữa nồng thoang thoảng giấc mơ hoang
Gói tâm tư trái ngang vào ảo mộng
Gửi lời yêu vào chiều thu gió lộng
Thả nỗi buồn vào khoảng trống mênh mông...
Thu lại về giữa hoang hoải hư không
Heo may biêng biếc tím chân thu
Nghiêng nghiêng vành nón tóc buông hờ
Tháng tám mây già cõng nhớ thương
Lạnh lẽo đìu hiu góc phố phường
Chiều nay biêng biếc tím vương trời
Nhặt nắng ngồi nghe chuyện một người.
Viết thơ tình vào thu tháng tám
Nghe buồn vời vợi giữa đêm thu sầu
Những lời thơ tha thiết mông lung
Bài thơ viết vội nghìn trùng tới anh
Mùa thu năm đó khắc tên chúng mình
Xưa chúng mình như hình với bóng
Mình ta đếm bước đường về quá xa
Bài thơ tháng tám chờ mong ai về.
Chào tháng tám bầu trời trong xanh
Như đôi mắt em sinh vào tháng tám
Những cô gái hồn nhiên, dịu dàng như câu hát
Khúc giao mùa tháng tám mến yêu ơi.
Tháng tám như em duyên dáng nụ cười
Hiền dịu quá, nồng nàn như hơi thở
Cũng giống mùa thu, em hay buồn vô cớ
Như lá vàng ngơ ngác giữa heo may.
Yêu tha thiết, chẳng bao giờ dám nói
Như hoa sữa nở trắng chiều vời vợi
Nhưng chỉ thơm nồng khi mỗi tối anh qua.
Tháng tám em mơ dưới ánh trăng ngà
Như hoa thắm, lần đầu giơ tay hái
Mong hạnh phúc về ru khúc hát tình yêu.
Tháng tám như em xinh xắn, yêu kiều
Như hoa nở trong nắng chiều lấp lánh
Mùa chín đỏ, khắp mọi miền chim đến
Rối rít gọi bầy, rối rít gọi thu ơi.
Tháng tám như em quyến rũ lòng người
Những cảm xúc bình yên và sâu lắng
Trong buổi sớm mùa thu vừa hửng nắng
Tháng tám bồi hồi… tháng tám gọi tên em…
Tháng Tám thu về nắng nhạt phai
Đường xưa quyến luyến giấc mơ dài
Lắng đọng tâm tư những tháng ngày
Phảng phất hương thơm gió mới lùa
Trinh nguyên thiếu nữ tóc mây đưa
Tháng Tám thu sang rụng lá vàng
Hẹn ước trao duyên dệt mộng đầy
Thu nay vẫn lẻ bóng trang đài...
Héo hắt cung trầm nhịp điệu rơi
Tình thu thổn thức trong hoài vọng
Quạnh quẽ đìu hiu thu lá bay...
Cảm ơn em mảnh tình đêm tháng tám
Sài Gòn yêu ngày ấy chợt nắng mưa
Cho thu mãi đong đưa sầu muôn thuở
Đêm lặng lẽ giọt tình sa vụn vỡ
Sương mây mờ loang lở bóng tình nhân
Nhịp yêu thương đọng lắng nỗi bâng khuâng
Niềm nhung nhớ mấy tầng cao chất vội
Trời tháng tám mưa tình thu biến đổi
Em Sài Gòn vời vợi nỗi nhớ thương
Anh xa xôi mờ mịt bước tha hương
Tình trôi lạc bốn phương trời xa thẳm
Đêm lạnh lẽo vòng tay tìm hương ấm
Nắng tâm tình em góp gởi trao anh
Sưởi lòng đơn lạnh vắng đã bao năm
Cảm ơn em mảnh tình đêm tháng tám.
Tháng 8 là thời điểm vàng để mùa thu phô bày vẻ đẹp và nét đặc trưng nhất. Không có cái nóng bức còn vương vấn của mùa hạ, không hối hả bởi cơn gió lạnh mùa đông. Mùa thu biết đem những ưu điểm của mình khắc sâu vào tâm trí của con người.
Những làn mưa nhè nhẹ tưới mát, những ngọn gió se se xào xạc, cánh lá vàng khe khẽ rụng rơi, tất cả hòa quyện với nhau êm đềm như một danh tác. Để rồi cuối cùng, người thi nhân không kìm được lòng mình mà viết nên những áng thơ. Những bài thơ tháng 8 mùa thu mang đến cho đọc giả không chỉ là khung cảnh thiên nhiên thơ mộng mà còn là thế giới tâm hồn trong trẻo ngân nga.
Tháng tám triều dâng nước vỡ bờ
Lữ khách sang sông vẫn đứng chờ
Mặc cho ngày tháng lửa hương già
Tháng tám thu sang thấm nỗi buồn
Lòng người rách nát lá sầu tuôn
Vầng trăng lạnh lẽo như băng giá
Tháng tám cô đơn trĩu nặng hồn!
Tháng Tám Về Anh Biết Không
Tháng tám về rồi anh có biết không
Mưa đã rơi, nắng cũng đỡ oi nồng
Chú ve nhỏ nép mình thay áo mới
Dế mèn kia cũng ríu rít gọi tình.
Tháng tám về trời đã đổ mưa ngâu
Cây cơm nguội lá vàng thưa thớt rụng
Cầu ô thước anh có còn bước tiếp
Hay ngập ngừng theo những tiếng mưa ngâu.
Mưa giăng giăng không thể thấy lối về
Trời tháng tám não nề nhiều mưa thế
Bước chân trơn bật đế một chiếc giày
Trong cô đơn im bóng lặng môi cay
Hạt mưa thấm nặng thay ôi mái tóc
Con đường nào làm cho em bật khóc
Nước mênh mang gió độc thổi chiều nay
Giọt mưa buồn lay động gió heo may
Bàn chân mỏi lối này con trăng lạnh
Mưa rơi rớt bên thềm sầu tí tách
Em thương anh áo rách vá chằng vai
Dù đời nghèo nhưng nỗi nhớ không phai
Tình em đó một hai không thay đổi
Tình em đó mãi trong tim nóng hổi
Bóng hình anh thấp thoáng lõi tâm tư
Tháng Tám ơi cho gửi một lá thư
Người em nhớ… bao giờ xin được gặp
Cho em gửi tới nơi miền tít tắp
Hạt mưa buồn để thắp sáng tim anh…
Để tình yêu mãi mãi sáng long lanh
Trong chiều lạnh ngọt lành hồn anh mãi
Để nỗi buồn không còn trong tê tái
Lá trên cây xanh lại đón nắng tràn…
Tháng 8 chợt buồn với những cơn mưa rả rích, lòng người cùng cũng chùng đi một nhịp. Nhưng đâu đó quanh chúng ta vẫn còn đang vương những giai điệu trong trẻo, đầy đủ thăng trầm.
Những bài thơ tháng 8 như góp thêm vào sắc thu một mảnh tình riêng rất khác. Hy vọng qua những vần thơ tháng 8 do VOH tổng hợp, bạn có thể cảm nhận được cuộc sống vốn tươi đẹp này, tận hưởng thế giới sắc vàng yên ả và thi vị.
Tình yêu thiên nhiên và đất nước của người Nga thể hiện qua tâm hồn những thi nhân tiêu biểu cũng rất diệu kỳ...
Chúng tôi đến nước Nga khi mùa hạ trôi qua và mùa thu đang đến. Cảnh sắc thiên nhiên giao mùa đẹp lạ lùng. Những cánh rừng bạt ngàn. Đủ các loài cây. Nhiều nhất là bạch dương. Lá xanh chen lẫn lá đỏ lá vàng. Trời thăm thẳm xanh, thi thoảng vài áng mây trắng lượn lờ. Phong cảnh giống như trong bài thơ “Mùa thu” mà thiên tài Aleksandr Pushkin từng viết:
“Ôi mùa thu, mùa buồn đầy thi vị Tôi yêu sao cảnh đẹp những ngày này Yêu những lúc khi thiên nhiên huyền bí Đang từ từ lột xác cả rừng cây Đều mặc áo đỏ hay vàng - Không nghỉ Trên bầu trời là những đám mây bay Và chốc chốc để rơi vài giọt nắng Thần mùa đông đã đứng chờ im lặng”.
Mặc dù hàng thế kỷ đô thị hoá nhưng đất nước rộng lớn nhất thế giới này chủ yếu vẫn là của làng quê với những cánh đồng, sông suối, núi đồi, chim muông, cây cỏ. NSND Hà Thế Dũng từng nhiều năm tu nghiệp và biểu diễn ở Nga nói với tôi rằng, ngay cả trong lòng những đô thị lớn thì không khí làng quê với những khoảng xanh trong lành cây cối và sông rạch, ao hồ vẫn chiếm một diện tích không nhỏ.
Đúng vậy, thủ đô Moskva và cố đô Saint - Petersburg mà chúng tôi đến là minh chứng. Trải dài hơn 630 cây số nối 2 thành phố này bằng đường tàu hoả cũng bạt ngàn những cánh rừng xen lẫn những cánh đồng mênh mông. Hầu hết dân cư thành phố ở nhà chung cư. Những khu đất vàng dành cho các công trình công cộng, trung tâm thương mại giải trí và rất nhiều công viên. Nhà chung cư cũng phổ biến khắp các vùng quê nên tiết kiệm được quỹ đất. Mặc dù tốc độ đô thị hoá khá nhanh nhưng con người vẫn gần gũi, thân thiện với thiên nhiên. Cây cối được chăm sóc. Chim muông được bảo vệ. Môi trường sống tươi vui trong lành. Nữ sĩ Olga Berggoltz trong bài “Mùa lá rụng” đã viết:
“Những đàn sếu bay qua. Sương mù và khói toả. Moskva lại đã thu rồi! Bao khu vườn như lửa chói ngời, Vòm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ Những tấm biển treo dọc đại lộ Nhắc ai đi ngang dù đầy đủ lứa đôi Nhắc cả những ai cô độc trong đời: “Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng”
Chính ý thức cao về quy hoạch và bảo tồn thiên nhiên mà cảnh sắc mùa thu quyến rũ nước Nga không bao giờ phai nhạt, cho dù ở thành thị hay đồng quê. Và mùa thu vốn được tái hiện rất tuyệt vời trong tranh danh hoạ Levitan lại tiếp tục trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho văn học nghệ thuật, nhất là thi ca, như cũng từng đi vào thơ của thi sĩ lừng danh Mikhail Lermontov:
“Trên cánh đồng lá trở vàng Xoay xoay bay theo chiều gió; Chỉ những tán thông ủ rũ Còn lưu ảm đạm màu xanh. Dưới những vách đá chông chênh Giữa thảm hoa đồng tuyệt mỹ Mải làm, dân cày quên nghỉ Dù ngày mùa đã quá trưa. Nhưng lũ bò chẳng ngu ngơ Đã vội lủi đi đâu đó. Qua màn sương trăng lấp ló Cánh đồng dát bạc trong đêm”
Khi màn sương buông xuống và ánh trăng lấp ló trên cánh đồng dát bạc thì cũng là lúc những giai điệu tuyệt vời từ ếch nhái, côn trùng hoà âm cất lên. Những thiên tài như Tchaikovsky, Glinka hoặc Prokofiev có lẽ cũng khởi đầu giấc mơ âm nhạc từ những bản giao hưởng thiên nhiên tuổi thơ trước khi chinh phục cả thế giới.
Nhạc sĩ Trần Long Ẩn có lý khi nói rằng, có thể kinh tế đôi lúc khó khăn nhưng âm nhạc, thi ca và nghệ thuật nói chung thì nước Nga chẳng kém quốc gia nào. Riêng với thi ca Nga, tôi thấy bên cạnh Pushkin và Lermontov, có lẽ hiếm người viết về thiên nhiên hay hơn thi sĩ đồng quê Sergei Yesenin với những áng thơ trác tuyệt:
“Trái tim mình anh ước rậm và xanh Để luôn nhớ khu vườn và mùa hạ Trong tiếng ếch kêu vang giai điệu nhạc Anh đã thành thi sĩ của đồng quê.
Nơi ấy giờ mùa thu vẫn chưa đi Cây phong cây du vẫn còn bên cửa sổ Những cành to vẫn xoà vào gọi nhớ Những người thân yêu từng sống nơi này”.
Tổ quốc với mỗi người luôn thiêng liêng cao cả. Với dân tộc Nga, tình yêu Tổ quốc càng đặc biệt hơn khi các thế hệ nối tiếp nhau đánh bại những đội quân xâm lược hùng mạnh nhất thế giới. Hàng triệu triệu người Nga đã ngã xuống để làm nên những chiến thắng lẫy lừng như trận chiến Borodino trước hoàng đế Pháp Napoleon hay Leningrad, Stalingrad trước phát xít Đức Hitler. Không chỉ cứu chính nước Nga mà họ còn cứu cả châu Âu và thế giới trước thảm hoạ chiến tranh bằng sự hy sinh to lớn.
Trong bài thơ tưởng niệm của nữ sĩ Olga Berggoltz được khắc trên bức tường nghĩa trang Piskariov ở thành phố Leningrad, nay là Saint -Petersburg, có đoạn:
“Ta không thể kể hết ra đây tên tuổi họ vẻ vang Bởi họ biết bao người nằm dưới phiến đá kia ngàn đời ôm ấp Nhưng hãy lắng nghe những tảng đá kể chuyện đời cao thấp: Không ai bị lãng quên và không điều gì bị quên lãng”
Tình yêu lớn đối với Tổ quốc của người Nga từ gần 200 năm trước thi hào Lermontov cũng đã tự hào thốt lên:
“Tôi yêu Tổ quốc tôi bằng tình yêu kỳ lạ! Lý trí tôi không cưỡng lại được tình tôi. Dẫu vinh quang được mua bằng máu thắm, Dẫu bình an đầy kiêu hãnh lòng tin, Hay những lời nguyền cổ xưa xa thẳm Chẳng cho tôi chút mộng ước yêu đời.
Nhưng tôi yêu - vì đâu, tôi nào biết, Những thảo nguyên trầm lạnh của Người, Gợn sóng biếc cánh rừng Người ngút ngát, Nước sông Người dâng như biển mênh mông...”
Chẳng những trước máu thắm vinh quang mà tình yêu đất nước của người Nga còn gắn liền với di sản văn hoá và thiên nhiên ngàn xưa để lại. Tình yêu ấy không phải chung chung mà thể hiện qua những hành động cụ thể. Bên cạnh sự bảo tồn thiên nhiên thì những di sản văn hoá vật thể và phi vật thể cũng được bảo tồn chu đáo, phát huy mạnh mẽ. Chỉ nhìn vào những công trình kiến trúc đồ sộ và độc đáo từ hàng mấy trăm năm qua được bảo tồn gần như nguyên vẹn cũng thấy ý thức và “tình yêu kỳ lạ” của người Nga.
Những năm gần đây, du khách thế giới đến với nước Nga ngày càng đông, nhất là ở 2 thành phố lớn nhất Moskva và Saint Petersburg. Ngoài môi trường thiên nhiên xanh sạch đẹp thì văn hoá và kiến trúc là yếu tố quan trọng thu hút du khách. Đến Thủ đô Moskva, ai cũng có thể bị chinh phục bởi những công trình kỳ vĩ như Điện Kremlin, Quảng trường Đỏ, Nhà thờ chính tòa Thánh Vasily, khu phố cổ Arbat, đồi Chim Sẻ với toà nhà Trường Đại học Lomonosov, Nhà hát Bolshoi, Viện Bảo tàng Mỹ thuật Pushkin, Công viên Chiến Thắng và Bảo tàng Thế chiến thứ II, hệ thống tàu điện ngầm Metro dưới lòng đất, tháp phát thanh và truyền hình Ostankino cao nhất thế giới,…
Trong khi đó, Saint - Petersburg được mệnh danh là thủ đô phía Bắc nước Nga, trung tâm lớn thứ nhì về kinh tế, văn hoá, khoa học nhưng hơn cả Moskva về lĩnh vực du lịch. Thành phố cổ chi chít kênh rạch nằm trên châu thổ sông Neva nổi tiếng với nhiều công trình văn hoá lâu đời như Cung điện Mùa đông, Cung điện Mùa hè, Cung điện Mùa thu, Bảo tàng Hermitage, Pháo đài Peter & Paul, Nhà thờ Thánh Gioan,…
So với Moskva, cố đô này cũng là nơi gắn bó chặt chẽ hơn với sự nghiệp của nhiều tác gia văn học lớn như Lev Tolstoy, Dostoevsky, Gogol, Nabokov, Pushkin, Lermontov, Yesenin, Brodsky, Olga Berggoltz,…
Với bản sắc thiên nhiên phong phú, di sản văn hoá đồ sộ, đất nước đẹp và nên thơ đã trở thành tình yêu và niềm tự hào lớn lao của người Nga, quyến rũ chinh phục bao trái tim du khách. Chẳng phải ngẫu nhiên trong bài thơ “Xin chào Người, nước Nga thân thiết của tôi”, Yesenin đã thổn thức:
“Ôi nếu như thiên thần lên tiếng gọi Bỏ nước Nga lên sống ở thiên đường! Tôi sẽ đáp: “Thiên đường xin để đấy Cho tôi xin ở cùng Tổ quốc yêu thương”.